ẢNH CHỤP GIA ĐÌNH 21/12/2012

THẦY PHONG THỦY-TỬ VI-TRẠCH CÁT


NHẬN TƯ VẤN: phong thủy-Tử vi và xem ngày tốt xấu các việc::
+Phong thủy Dương trạch và Âm trach. Dương trạch tư vấn Nhà ở; Công trình; Văn phòng; bếp nấu; phòng thờ; phòng ngủ; phòng tắm... hợp phong thủy. Âm trạch tư vấn đặt mộ, lấy hướng trong nghĩa trang hoặc khu mộ gia đình.
+Chọn ngày Tốt các công việc: Xem tuổi xây nhà, sửa nhà; chọn ngày tốt để khởi công, động thổ; nhập trạch. Xem ngày khai trương.Xem tuổi lấy chồng, lấy vợ. Xem ngày cưới, ăn hỏi. Mua sắm ô tô và xe máy.
+Đặt tên cho con; Chọn năm để sinh con. Chọn số, biển số đẹp cho: ô tô; xe máy; điện thoại. Chọn màu sắc hợp tuổi và bản mệnh.
Xem Tử vi: Dự đoán vận mệnh cuộc đời-Dự đoán năm lấy vợ, lấy chồng. Đại tiểu vận làm ăn tốt; Dự báo tang ma, ốm đau, vận hạn và Hóa giải đề cuộc sống tốt đẹp hơn.



Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

Bao giờ chúng ta ngừng kiếm tiền và biết cách hưởng thụ?

                                                                         

Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu?
Khi bạn qua tuổi 50 – 60, bạn không còn nhiều thời gian ở phía trước nữa, và bạn cũng không thể mang đi những gì bạn đã có được, sẽ là vô ích nếu bạn vẫn bận tâm đến kiếm tiền và dành dụm.
Bởi thế, bạn hãy chi tiêu những đồng tiền mà bạn đã cất giữ để đi du lịch, mua sắm thứ bạn thích và cho đi những gì bạn có thể và đừng quan tâm đến nhận lại.
 Đừng nghĩ là phải để lại tất cả những gì bạn đã kiếm được cho các con cháu, chẳng phải thế sao ? vì bạn không hề muốn chuyển giao lại cho những kẻ sống ký sinh, những người đang nóng lòng chờ đợi ngày chết của bạn.
Bạn cũng không cần lo lắng về những điều sẽ xảy ra cho các con bạn, hay việc bạn sẽ bị đánh giá thế nào, bởi vì khi chúng ta trở về với cát bụi rồi thì ta không còn nghe thấy bất kỳ lời khen hay tiếng chê nào nữa.
Thời gian mà các bạn sống vui vẻ trên đời, thời gian để tìm kiếm của cải bằng biết bao gian khó sẽ chấm dứt.
  Bao giờ bạn mới biết cách hưởng thụ
 Bạn đừng lo lắng nhiều đến mối quan hệ với con cái, bởi lẽ chúng có số phận riêng của chúng, và chúng sẽ tìm được, chắc chắn là như vậy, con đường của chúng trong cuộc đời. 
Chớ làm nô lệ cho con cái bạn. Hãy giữ quan hệ với chúng, yêu thương chúng và giúp đỡ chúng khi chúng cần, nhưng đồng thời hãy bằng lòng với số của cải bạn đã dành dụm cho chúng. 
 Cuộc sống dài hơn cuộc đời lao động. Hãy nghĩ đến việc nghỉ hưu sớn nhất khi bạn có thể và bằng lòng với cuộc sống. 
Đừng kỳ vọng quá nhiều vào con cái bạn. Đa phần, chúng đều yêu quý cha mẹ, nhưng chúng quá bận với công việc và những ràng buộc khác mà chúng cần quan tâm nhiều hơn.
Cũng có những đưa con bất cẩn, chúng có thể cãi nhau về của cải của bạn ngay cả lúc bạn đang còn sống và có thể là chúng muốn bạn chết sớm hơn để thừa hưởng nhà cửa và của cải của bạn. 
Nói chung, con cái đều cho rằng chúng đương nhiên được thừa hưởng tất cả những gì bạn đang sở hữu trong khi bạn chẳng có quyền gì với tiền bạc của chúng.

 Vì thế ,sau tuổi 50-60 bạn không cần phí sức, không cần phải hao tổn thêm sức khỏe để đổi lấy số của cải nhiều hơn mà phải làm việc đến lúc xuống mồ. Rất có thể là tiền bạc của bạn chẳng có chút giá trị nào trước mặt thần chết.

Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu? 
Bao giờ bạn ngưng kiếm tiền?
 Từ hàng ngàn hecta ruộng đất bạn cũng chỉ ăn được chút ít rau quả và một nửa chiếc bánh mì mỗi ngày; từ vài ba căn nhà bạn đã xây, thực tế là bạn chỉ cần vài mét vuông cho bạn: một chỗ ngủ, một chỗ nghỉ ngơi, một chỗ tắm và một chỗ làm bếp.
Với chừng ấy thời gian mà bạn cần một chỗ ở, một số tiền để ăn, để mặc và một số vật dụng cần thiết khác … thế là bạn đã sống tốt rồi. Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.

  Gia đình nào cũng có vấn đề, bất luận là ở chế độ xã hội nào.
Bạn đừng so sánh với người khác về phương diện tài chính, Đừng quan tâm đến việc ai có nhiều của cải hơn ,hoặc con cái ai thành đạt hơn về vật chất, mà hãy đi chơi nhiều hơn, đến các bar, kể cả đi du lịch nước ngoài.
Hãy nhanh chóng đặt lên bàn cân để so sánh xem ai có nhiều thời gian rỗi hơn, ai hạnh phúc hơn, ai khỏe mạnh và sống lâu hơn.
Đừng bận tâm đến những điều mà bạn không thể thay đổi. Nó chẳng giúp gì cho bạn, mà trạng thái tinh thần không tốt còn đẫn đến bệnh tật. 
Hãy tạo cho mình một trạng thái thường xuyên ổn định, và hãy xác định xem điều gì khiến bạn hạnh phúc. 
Bao giờ bạn bớt lo lắng cho con cái
Với chừng ấy thời gian bạn sống khỏe mạnh và vui vẻ, bạn hãy lên cho mình một kế hoạch, rồi nóng lòng chờ đợi những ngày tiếp theo.
Một ngày sống mà không có phút giây nào vui vẻ là một ngày mất đi. Một ngày có dù chỉ một giây phút vui vẻ là một ngày được lợi. Một tâm hồn lạc quan thì chữa khỏi bệnh tật nhanh chóng.
Nhưng một tâm hồn hạnh phúc thì không có căn bệnh nào phải chữa, bởi nó không quen biết bệnh tật …Hãy giữ cho bạn một trạng thái tinh thần tốt; hãy di chuyển ,ra ngoài thường xuyên, đi dưới nắng mặt trời, ăn nhiều thực phẩm chứa vitamin và khoáng chất, và hãy vượt qua mọi trở ngại để sống thêm 30-40 năm với thể lực và sức khỏe dồi dào. 
Hãy bằng lòng với những gì bạn đang có và những gì có ở xung quanh bạn.

 Và đừng quên bạn bè. Họ chính là sự giàu có của cuộc đời bạn. Hãy giữ mối quan hệ bạn bè lâu dài, hãy tôn trọng một số nguyên tắc cơ bản: chịu khó nghe và đừng ngắt lời; hãy nói chuyện chứ đừng nhạo báng; hãy cho đi mà không bận tâm đến nhận lại; hãy trả lời câu hỏi chứ đừng phản đối; hãy tha thứ chứ đừng trách cứ, và đã hứa thì không được quên.
Như thế bạn sẽ không bao giờ cô đơn. Chúc bạn có một cuộc sống dài lâu và đầy đủ!

Theo Jane Fonda (Văn hoá & Gia đình)

Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Quê hương muối mặn gừng cay


                                                                      
Lớp 5A những năm miền Bắc đang xây dung CNXH (ảnh do bạn Hải Yến tặng)
Tác giả đeo khăn quàng đỏ thứ 5 bên phải (hang sau)
Con người ai cũng muốn biết mình sinh ra từ đâu và quê mình ở đâu. Quê hương là những điều sâu thẳm và thiết tha chẳng ai là không nhớ?

Tôi sinh ra, ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa khi nước ta vừa giành được độc lập không lâu, mẹ tôi nói khi đó mẹ đang là thanh niên xung phong (thuộc tổng đội TNXP đang mở  rộng đường  giao thông từ  Ninh Bình ra Hà Nam ( ngày nay là quốc lộ 1) và Mẹ nói Ba tôi là người Hà Tĩnh.

Nơi tôi sinh ra là xóm 2 thôn Thanh Nộn xã Thanh Sơn huyện Kim Bảng tỉnh Hà Nam. Nơi ấy chất đầy bao nhiêu kỉ niệm của tuổi thơ ấu và tuổi học trò. Nơi đây là làng quê thuộc vùng chiêm trũng nằm trong đồng bàng Bắc bộ.

Tuổi học trò, tôi đi học “ lớp vỡ lòng”  rất  muộn, vì khi đó đất nước mới giải phóng song , cơ sở vật chất khi đó còn chưa có. Trường lớp không có mà chủ yếu là học ở các nhà hợp tác xã để lúa ngô và các đình, chùa. Khi đó hợp tác xã đang san mặt bằng để xây dựng trường. Nói chung quy hoạch khi đó luộm thuộm và lôm côm lắm. Lớp học đơn giản chỉ có bàn ghế  đủ loại huy động của nhân dân và bảng đen thì xã cho chặt cây gạo xẻ ván quyétt đen làm bảng.

Nhưng đi học rất vui, nhiều lứa tuổi lỡ cỡ , đứa ít nhất khoảng 6 tuổi đến 11 ,12 tuổi. Bù lại tuổi học trò hồn nhiên và rất gần nhau cùng trong làng xóm. Một lớp học như vậy chung cả cho một thôn;  lớp của tôi ghép cả hai xóm  một và hai; khoảng 50 đến 60 đứa.

Nhớ ngày xưa !

Tuổi còn thơ đi học, đến lớp  đi trên  con đường làng quen thuộc, xung quanh làng luỹ tre xanh rì rào trong gió, ánh nắng ban mai chiếu xuống  làm cho những giọt sương trở nên long lanh, lộng lẫy như những viên kim cương đính trên thảm nhung xanh.

Bọn trẻ  chúng tôi  đến lớp vừa đi vừa nô đùa;    lấy  bàn chân không đi dép đạp trên cỏ, một cảm giác mát lạnh khoai khoái thấm vào chân. Cạnh con đường làng dân  làng và thanh niên đang  thi đua đào con mương  dẫn nước vào những cánh đồng trải dài vào tận dãy núi Bút Sơn xanh thẫm.

Khắp nơi một màu xanh bát ngát tràn đầy sức sống. Trên cánh đồng lúa đã cấy , những đàn cò trắng đang bay lượn làm cho bầu trời càng trở nên rộng và  xanh một  màu xanh  hòa bình đẹp lắm. Thỉnh thoảng những cơn gió thoang thoảng làm cây lúa mơn mởn thời con gái dập dờn trông như chúng đang vỗ những cơn sóng xanh  trên biển lúa xanh xa tít vào tận chân trời.

Cô giáo đầu tiên dậy “lớp vỡ lòng và o a” là cô giáo Tác, cô hiền lắm. Những khi cô chưa đến lớp là lớp học lại ồn ào  như cái chợ vỡ; khi cô giảng bài cả lớp lại im lặng nghe cô giảng và viết lên bảng đen. Ngày xưa chúng tôi đi học bố mẹ không phải dẫn đi hàng ngày mà mẹ chỉ dẫn buổi đầu tiên đến nhà cô giáo mà thôi; những buổi sau tự mình đến lớp.Chúng tôi có nhiều bạn và rất thân nhau, thỉnh thoảng cũng hay đánh nhau theo kiểu trẻ con ấy mà.

Quê  nơi tôi sinh ra,  được tạo hóa ban cho  dòng sông Đáy. Đoạn qua thôn  chảy vắt qua và có một xoáy nước làm cho bèo tây dạt đến rất nhiều (nên mọi người trong thôn hay ra vớt bèo tây về cho lợn ăn)  nên làm cho nơi ở đẹp như một bức tranh thủy mạc.

Dòng sông Đáy  đã gắn bó với tuổi thơ ấu của tôi, làm ấm lòng biết bao trái tim tuổi thơ và mơ mộng ! Vào những mùa lũ  con sông chở  đỏ mang nặng phù sa bồi đắp phù sa cho đôi bờ để nuôi dưỡng những ruộng ngô, ruộng lạc xanh tốt và cho bắp cho quả thêm chắc thêm sai.

 Những buổi sáng khi ánh bình minh bừng sáng, mặt sông   thường đỏ thắm như màu thẹn thùng của màu môi thiếu nữ. Ánh bình minh vàng chan hoà trên mặt sông ấm áp. Những đám cỏ non còn ướt đẫm suơng đêm, ngơ ngác trong giấc mộng ngọt ngào . Từng đoàn thuyền giong buồm  chở hàng xuôi, ngược, thuyền chài  thả lưới đánh cá. Những tiếng hò, tiếng hát của những bác phu kéo thuyền hò  vang lên xáo động cả mặt sông.Ngày xưa ; Ngày cũng  như đêm từng  đoàn thuyền xuôi ngược.

Ngày nay thì cảnh tấp nập này không còn nữa. Chỉ còn lại lơ thơ  những con thuyền nho nhỏ của những người thuyền chài đánh cá, và chỉ còn nghe tiếng ống bơ leng keng đuổi cá vào lưới! Sông Đáy ngày nay ô nhiễm quá rồi,có thời gian báo chí nêu cá chết nhiều ; không biết bây giờ cá sông Đáy có ăn được không? Thương các bác thuyền chài lặn lội sớm tối răng lưới  nhưng không có cá?

Dòng sông dịu dàng ôm lấy quê hương, dòng sông cho nước mát tưới ruộng đồng, cho nước sinh hoạt cho bà con nông dân. Sông ơi ! Mong muốn dòng sông hãy đưa nước về nuôi sống cho những cánh đồng vào mùa tươi tốt nhé.

Chiều chiều lũ trẻ  theo bố mẹ ra sông tắm mát , nô đùa trông vui quá. Tiếng sóng vỗ ì oạp vào bờ, như hát, như reo vui cùng lũ trẻ con. Hai bên bờ, các cô các bà đem quần áo, chăn màn ra giặt. Mọi người  chuyện trò vui vẻ sau một ngày lao động mệt mỏi. Dòng sông đã đem lại sự yên bình và niềm đam mê cuộc sống. Cuộc đời thật thanh thản và nhẹ nhàng chân chất như chính cuộc sống của người nông dân quanh quẩn đồng áng chân chất nhưng thật thà.

(Ảnh: từ f/B nhà thơ Trần Đăng Khoa)

           Nhớ về quê hương, còn nhớ cả thời  những ngày đi học dưới bom đạn của giặc Mỹ, đầu đội mũ rơm, tay cầm sách , thời đấy học trò rất ít đứa có cặp sách như trẻ em đi học bây giờ, lại còn để cha mẹ đưa đón nữa chứ . Thế mà phải đến bẩy mươi đến tám mươi  %  học rất giỏi.

Ảnh : Lấy trong f/b của Nhà thơ Trần Đăng Khoa

Lớp học đào sâu  dưới đất để tránh bom bi, bom chùm, ngày ấy sợ nhất là bom bi, khi nổ có hàng ngàn hàng vạn viên bi bắn ra sát thương rất lớn. Mùi đất ngai ngái lẫn mùi mồ hôi khét khét. Học và ra chơi cũng ở trong hầm!

(Ảnh: Lấy từ f/b của nhà thờ Trần Đăng Khoa)

Thế mà lớp học trò ngày ấy nay cũng đã già cả rồi. Đứa còn ở làng, đứa đi công tác, có đứa đã về hưu, đã có đứa thành đạt thành ông nọ bà kia, ngược lại cũng có người còn rất khó khăn. Có người cũng đã ra đi ...về nơi cát bụi. 

Nhớ quê hương còn gì nữa nhỉ?

 Phải rồi mỗi dịp xuân về tết đến. Khi gần tết tiết trời bao giờ cũng se lạnh báo hiệu một mùa ...tết lại về. Lớp trẻ con chúng tôi thích lắm. Tết đến, năm mới về lại được bố mẹ may cho bộ quần áo mới.Mọi người từ người già cho đến trẻ con đều hân hoan mừng rõ.

Thích nhất là được canh nồi bánh trưng đêm 29 hoạc 30 tết. Mấy nhà chung nhau gói bánh và luộc chung nồi bánh chưng trên lửa rực hồng và ấm áp. Mấy chú cao tuổi bảo trẻ con ngồi trông nồi bánh, hết củi thì tiếp vào; rồi rủ nhau đi xuống ao bắt cá về nướng. Cá chín, các chú pha chế nước chấm là muối ớt, trẻ con thì được ăn cá vã, người lớn nhâm nhi chén rượu đón xuân mới. Chắc không bao giờ trở lại ngày xưa đâu nhỉ?

Đêm giao thừa bố mẹ tôi (có lẽ mẹ tôi vất vả nhất) chuẩn bị mâm cơm cúng Tổ tiên đúng lúc giao thừa; ngoài cái bánh trưng mới vớt từ nồi ra thêm đĩa thịt gà, đĩa cá rán, chai rượu “cuốc lủi” cùng hoa quả; Ba tôi nói cúng sớm để mời Tổ tiên, và sau đó thụ lộc để cả nhà đón  một năm mới  được no đủ từ năm sớm. Đúng giao thừa cha tôi nổ bánh pháo tết giòn giã, xác pháo đỏ bay khắp sân,  mâm cơm bầy lên bàn thờ Tổ tiên.

Đã bao nhiêu năm rồi, tục cúng sớm đầu năm gia đình vẫn duy trì. Dù đi công tác xa quê hương  nhiều năm, nhưng phong tục này gia đình nhỏ của tôi vẫn giữ đến nay . Phong tục hay và giản dị mang nét truyền thống của gia đình cha truyền con nối.

Sớm mai cũng đã chín-mười giờ, thức dậy; Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn. Nhiều câu chúc đến nay nghe buồn cười lắm “Chúc đẻ thêm thằng cu, cái đĩ”, chúc “buôn may bán đắt”, nên ngày xưa các cụ nhà ta sinh nhiều con lắm có nhà 7 -8 người, bình thường cũng 4-5 người; quan niệm ngày xưa là “Trời sinh voi Trời sinh cỏ” nên chúc nhau đẻ nhiều (Ngày nay chúc nhau “ vạn sự như ý”). Ngày nay nhà nước có luật sinh đẻ có kế hoạch, mỗi gia đình chỉ có 2 con và “con gái hay con trai đều là con cả”; nhưng khó lắm Việt Nam ta ảnh hưởng  phong kiến phải có người thờ cúng Tổ tiên , nên quan niệm: "nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô" (một nam là có, mười nữ cũng như không) . Dứt khoát phải sinh được con trai cơ!

Còn bọn trẻ con  được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới, trông đứa nào cũng đẹp, cũng xinh xúng sa xúng sính. Những tiếng nô đùa,reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng. Thỉnh thoảng tiếng pháo tết nổ đanh ròn làm cho ngày tết rất là xuân. Tôi rất thích mùa xuân sao mà thơ mộng và đẹp thế.

Dù đi khắp bốn phương trời lòng luôn nhớ về nơi cha mẹ sinh sống , nơi tôi đã sinh ra và có một tuổi thơ tươi đẹp và có rất nhiều người bạn tốt./.

                   Quê hương là như vậỵ đấy  ?

 (Hà Nội, ngày Quốc khánh ,tháng 9/2011-Ngô Lê Lợi)

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Nhà thiết kế có hình chữ L ngược và 2 vụ thảm sát gần đây

 Cả hai  căn nhà diễn ra vụ thảm sát gia đình đại gia ở Bình Phước và vụ cướp tiệm vàng Ngọc Bích ở Bắc Giang  đều có hình dáng chữ L ngược ( Tiệm vàng ngọc bích không phải chữ L ngược mà là số 6. Nhưng ở vòng đuôi số 6 tô đậm màu xanh ra “L ngược”) ; Nhìn chung cả 2 nhà hình ảnh  của L ngược....như lưỡi hái của “tử thần”? Về phong thủy nhà ở, đây có phải điềm xấu?   Tuy nhiên, dưới góc độ phong thủy, liệu có sự trùng hợp ngẫu nhiên hay chính là sự sắp đặt của số phận, khi cả 2 ngôi nhà diễn ra vụ thảm sát đều “vô tình” có dáng nhà hình chữ chữ L ngược.
                                                                          
Nhà tiệm vàng ở Bắc Giang

Tuy nhiên, dưới góc độ phong thủy, có một  điểm chung mà có lẽ dư luận ít chú ý đó cả hai căn nhà diễn ra vụ thảm sát đều có hình dáng chữ L ngược. Vậy thì, liệu có điểm chung nào hay sự vô tình có sự trùng hợp lạ lùng này?
                                                                               
Nhà đại gia ở Bình Dương
Theo các nhà phong thủy, nhà ở Bình Dương ngay từ phần cổng vào, chữ L ngược đó là một thế nhà rất xấu,  có thể hình dung ra rằng nó tựa như cái máy chém hay như cái lưỡi liềm/hái. Đó là điều rất xấu trong phong thủy nhà ở. Còn ở Bắc Giang L ngược treo lơ lửng trên nhà.  
   Tuy nhiên hai vụ ở xa nhau ; nhưng có sự  trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng đây là điều suy đoán.  Trong kiến trúc thiết nhà như vậy rất xấu; còn phong thủy nên suy ngẫm.
  Hai vụ còn giống nhau ở sự sống sót  của hai em bé   Ngọc Bích  (Bắc Giang) và cháu Na (Bình Dương) ...?
(Ngô Lê Lợi- 7/2015)

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Đại hội Đảng bộ phường Trung Hòa-Cầu Giấy khóa XXV thành công tốt đẹp

                                                                   

Ảnh BCH Đảng bộ khóa XXV (nhiệm kì 2015-2017)
             Đại hội Đảng bộ phường Trung Hòa khóa XXV (nhiệm kì 2015-2017) được tiến hành trong 2 ngày 22 và 23/4/2015. Với tổng số đại biểu tham dự có 134/135 đại biểu. Đại hội đã thảo luận, đánh giá kết quả thực hiện NQ Đại hội đại biểu Đảng bộ phường nhiệm kì 2010-2015 và xác định phương hướng , mục tiêu, nhiệm vụ trong nhiệm kì 2015-2017; Thảo luận đóng góp ý kiến vào dự thảo các văn kiện của TW trình Đại hội XII của Đảng. Báo cáo chính trị Đại hội đại biểu quận Cầu Giấy lần thứ V và đóng góp ý kiến về tiêu chuẩn , cơ cấu BCH Đảng bộ quận Cầu Giấy khóa V.
            Đại hội đã bầu ra BCH Đảng bộ phường  khóa XXV (nhiệm kì 2015-2017) với 15 đồng chí; và bầu Đoàn đại biểu đi dự Đại hội đại biểu quận Cầu Giấy lần thứ V.
            Với sự tín nhiệm cao của Đại hội; đã bầu đồng chí Phan Thanh Vĩnh trúng của Bí thư Đảng bộ phường; đồng chí Nguyễn Văn Tiệp và đồng chí Lai Mạnh Tiến trúng cử Phó Bí thư Đảng bộ phường (Đ/c Tiệp là Phó BT thường trực; Đ/c Lai Mạnh Tiến phó BT-Chủ tịch UBND phường).

            Đại hội kêu gọi toàn thể cán bộ, đảng viên và nhân dân , dưới sự lãnh đạo của BCH Đảng bộ, đoàn kết,thống nhất,quyết tâm phấn đấu thực hiện thắng lợi NQ Đại hội.

          (Ngô Lê Lợi-4/2015)

 HÌNH ẢNH ĐẠI HỘI
                                                                               
 
 
 
 


 

 
 

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Sự cố không muốn

                                                                                   

Hội CCB phường tổ chức cho Hội viên thăm Sa Pa-Lào Cai (4/2017)

Sáng sớm ngày 15/4/2015; Đoàn CCB phường Trung Hòa đang hành quân từ Nha Trang về Mũi Né thì gặp sự cố không mong muốn. Vào hồi 10 giờ sáng Đoàn xe 3 chiêc của Đoàn đi đến khu nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân thì tắc đường. Trước đó vào lúc 3h, người dân xã Vĩnh Tân cũng đã cản đường nhưng các ngành chức năng đã giải thích người dân đã rời khỏi trước khu vực Nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân, các phương tiện giao thông trên Quốc lộ 1A đã có thể lưu thông trở lại.

    Tuy nhiên, đến khoảng 7h sáng nay, tình trạng ùn tắc giao thông lại tiếp diễn. Đến trưa 15-4, giao thông trên Quốc lộ 1, từ thị trấn Liên Hương đến khu vực Nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong (Bình Thuận) dài trên 20 km, vẫn bị ách tắc sau một ngày người dân tụ tập để phản đối nhà máy gây ô nhiễm.
      Trước tình hình gặp trường hợp ngoài mong muốn đồng chí Nguyễn Gia Vừa -Trưởng đoàn –Chủ tịch Hội CCB phường Trung Hòa đã bàn với đồng chí Nguyễn Ngọc Dinh –Phó chủ tịch; các đồng chí phụ trách xe và Hướng dẫn viên du lich ANH QUÂN về biện pháp khắc phục khó khăn. Công ty du ANH QUÂN đã thuê xe ôm đi xa khoảng 5 km mua cơm hộp phục vụ 135 xuất ăn cho Đoàn. Tại khu vực kẹt xe, trời Bình Thuận chỉ có nắng và gió; khô không có một giọt nước. Xung quanh chỉ toàn cây bụi lúp xúp, vài cây Điều thì không có tán lá. Thế là các xe tỏa vào khu nhà dân cách xa khoảng 700-800m để tránh nắng.
       Trong khó khăn mới thấy sự nhiệt tình; quyết đoán  của các đồng chí lãnh đạo Hội phường và vai trò chỉ huy của đồng chí Nguyễn Gia Vừa. Và đến 14 giờ đã có cơm phục vụ anh em CCB và đoàn.
            Khi cơm nước song, theo lệnh của đồng chí Vừa toàn đoàn cơ động ra khỏi khu vực lộn xộn khoảng 5-6 km. Và đến 20 giờ tạm thông đường xe bon về điểm nghỉ ở Mũi Né.
            Đây là sự cố không muốn nằm ngoài dự kiến; mọi người thông cảm và vui vẻ đi tiếp hành trình “Trở lại chiến trường xưa”.               
                   
(Ngô Lê Lợi-tháng 4/2015)
 
HÌNH ẢNH TẮC ĐƯỜNG
                                                                           








 

BIỆN PHÁP KHẮC PHỤC KHÓ  KHĂN

                                                                             
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


VAI TRÒ CỦA CHỈ HUY HÀNH QUÂN: Di chuyển qua vùng lộn xộn
                                                                         


                                                             



 
VÀ NIỀM VUI KHI 10 giờ đêm có mặt tại Mũi Né
                                                                             
 
 
 
 
 
 

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

Nghi thức siêu độ cho thân nhân trong 49 ngày

                                                                                 

Lời Nói Đầu
 
Việc mất đi một người thân là một việc đau buồn, đôi khi  khiến cho người ở lại vật vã, khóc hận, kêu gào.Người xa lìa trần thế lại mang quá nhiều vướng mắc lúc ra đi: nào là nghiệp chướng bề bề chưa thanh toán dứt, nào là
sân hận ngập trời không tiêu tan được, nào là những ẩn tình chưa kịp giải bày v.v…Nói tóm lại, từ người ra đi cho đến người ở lại, tất cả đều bị
chi phối bởi một chữ “CHẾT.”Nếu chết là hết thì không có gì đáng nói! hưng khổ thay, thân xác chết nhưng linh hồn không chết, và vì linh hồn không chết nên tất cả những vướng mắc mà linh hồn lôi kéo theo, đã gây tạo sự phiền toái, sự vướng bận, trói buộcbước chân của linh hồn, khiến cho không thể nào cất bước dễ dàng trên con đường tìm chỗ thác sanh.Do    cái  chết  của  người  mình  yêu  quý,  người  mình  tha thiết, người ở lại bắt buộc phải suy tư, để tìm ra cách gởi gắm cho hết tâm tình của mình, lòng thương yêu dạt dào
của mình đến cho người quá cố.Vong linh sau khi bỏ thân xác rồi, sẽ trở nên cô đơn, cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, rất cần… rất cần có Ai đó để giúp đỡ,
để chỉ dẫn và nhất là làm cách nào để tháo gỡ những vướng mắc, buộc ràng, làm chùng bước tiến tới của vong linh.Người ở lại biểu lộ tình thương yêu của mình, bằng cách giúp cho người đã ra đi về bên kia thế giới, được nhẹ nhàng
cất  bước;  phải  biến  tình  thương  thành  sức  mạnh  để  đẩy vong linh đi đến nơi đến chốn.Vong linh cần được siêu độ.Thân nhân cần phải hành trì việc siêu độ.
Quyển sách: 49 Ngày Siệu Độ Cho Thân Nhân: Nghi Thức
và Giảng Giải đáp ứng được nhu cầu cho cả đôi bên - người sống lẫn người chết.Việc siêu độ đòi hỏi người chủ lễ, đem công năng tu tập của mình cộng với một tấm chân tình, thành tâm thành ý hướng dẫn và giúp đỡ cho vong linh tu tập trong 49 ngày, để vong linh buông bỏ được gánh nặng trên vai mình, trí huệ bừng sáng, nhận ra được hướng đi của mình, vong linh nhẹ nhàng cất bước. Nếu người chủ lễ chưa từng biết tu tập, nhưng có được một tấm chân tình thật kiên cố, một tình yêu thương dạt dào, một ước nguyện vững chắc, một lòng tin tuyệt đối về việc mình làm, tất cả những điều đó sẽ tạo nên một Tâm Lực mạnh mẽ, giúp cho người chủ lễ hoàn tất việc siêu độ cho vong linh thân nhân của mình, một cách viên mãn và thành công.Người chủ lễ còn sơ cơ, mới bước vào làm quen với Đạo, đem hết Tâm Lực của mình để vào việc siêu độ cho thân nhân quá cố, công việc này là một “Ngòi Nổ,” đẩy mạnh bước tiến của mình trên đường tu tập. Nếu người chủ lễ đã từng tu tập, nhờ vào việc siêu độ cho vong linh, xem như đã gây tạo một công đức vô lượng vô biên, hồi hướng một phần công đức này đến cho vong linh, để làm hành trang đủ đầy trên đường thác sanh.Mặc    người  thân  của  mình  đã  vĩnh  viễn  ra  đi,  nhưng mình vẫn có thể chăm sóc được cho người đó qua những cách thức tu tập, và chuyển cái trí huệ, cái công đức TU của  mình  đến  cho  người  mình  thương  mến  qua  sự  HỒI HƯỚNG, tạo nên một phương tiện rất là vững chắc, tốt đẹp cho người thương của mình ở bên kia thế giới, được ung dung tự tại mà ra đi.Vì vậy, đây là điều vô cùng lợi lạc cho cả đôi bên.Cho nên, người còn trên dương thế, phải hiểu thật tận tường ý nghĩa của những lời giải thích ở trong quyển sách này, vì vai trò của người chủ lễ vô cùng quan trọng, trong việc chỉ dẫn đường cho vong linh đi đến nơi đến chốn.Muốn  tỏ  lòng  thương  yêu,  nhớ  nhung  người  thân  của mình đã khuất bóng, không có gì hơn là TU TẬP và HỒI HƯỚNG công đức đó cho người thân của mình.Đó là một cách duy nhất và chỉ một cách đó mà thôi.Vì tính cách lợi lạc cho người sống lẫn người chết, quyển sách này được giảng giải rất tỉ mỉ và súc tích. Để có thể nắm vững mọi vấn đề, giúp công việc siêu độ được hoàn tất mỹ mãn, không thiếu sót, cần phải nên đọc đi đọc lại nhiều lần quyển sách để thâm nhập. Khi có việc cần phải sử dụng, sẽ tránh được sự lúng túng và thiếu sót.Trong thời gian có “HỮU SỰ,” nếu không có cơ hội đọc qua trướcquyển sách Siêu Độ này, người đảm nhận vai trò chủ lễ, nên dành thời gian tối thiểu là một ngày trọnđể đọc thật kỹ lưỡng quyển sách này. Tóm tắt lại những công việc cần phải làm, phải chuẩn bị cho chính bản thân người chủ lễ, cho vong linh, cho bàn thờ, cho phần Nghi Thức và việc giảng Pháp.Nên nhớ rằng: 49 ngày là thời gian “ĐẶC ÂN” để giúp vong linh hoán chuyển cảnh giới. Chậm lại việc siêu độ trong 1 hay 2 ngày để nghiên cứu thật kỹ cách thức siêu độ, sau đó thì nổ lực để siêu độ cho vong linh trong một đường hướng đúng, đạt tới sự thành công; việc này vẫn tốt đẹp hơn là làm trong sự vội vàng, hối hả, thiếu sót, vừa mất thì giờ mà cũng không đem lại kết quả tốt đẹp. Vong cần được siêu thoát và chỉ có được 49 ngày “Nóng Bỏng” để tu tập, để xoay chuyển tình thế. Sau 49 ngày thì khó lòng giúp đỡ cho vong linh lắm. Vong linh sẽ rơi vào tình trạng không siêu thoát, sẽ gặp muôn điều sầu khổ, rất uổng … rất uổng!!
 
Duyên Khởi
 
Việc siêu độ cho vong linh không phải là việc làm mới mẻ. Từ hằng bao lâu nay, công việc siêu độ trong 49 ngày cho vong linh vẫn có, và vẫn còn hành trì cho đến ngày hôm nay. Tuy nhiên, công việc làm này đã được thực hiện gần như cho lấy có, cho rồi việc. Có bao giờ người chủ lễ đặt câu hỏi:
“Vong linh này đã siêu thoát chưa?”Nếu có sự cảm nhận rằng vong chưa siêu thoát, thì việc trước tiên phải hỏi rằng:“Việc hành trì nghi thức có đủ đầy hay không? Vong linh này đã vướng mắc gì khi lìa đời? Làm sao để giúp cho vong linh tháo gỡ những vướng mắc đó?”Siêu độ cho vong linh là cốt ý muốn giúp cho vong linh siêu thoát, nhẹ nhàng cất bước tìm đường thác sanh. Nhưng khi làm công việc này, người chủ lễ lại tỏ ra rất thờ ơ, không để một chút tâm thành, cốt yếu là làm sao cho lẹ, cho xong.Người làm việc siêu độ với một sự thản nhiên, không có một chút tình cảm trìu mến, không có một sự chắt chiu, sẽ không giúp được gì cho vong linh cả. Vì vậy, số vong linh
không siêu thoát càng ngày càng đông.Cõi Ta Bà ngày nay đang gặp nạn:
Đó là Vong tràn ngập lên dương thế!Quy luật của Cõi Âm cũng rất chặt chẽ, trên nguyên tắc, vong linh không được phép tràn ngập lên dương thế.Tuy nhiên, ngày nay, số người trên dương thế bị dựa nhập rất nhiều. Có vô số trường hợp đáng tiếc xảy ra; có những tai nạn mới thoạt nhìn thì cho đó là tai nạn thông thường, nhưng khi dùng trí huệ để phân tích và phán đoán, thì rõ
ràng tai nạn xảy ra là do sự dựa nhập. Những người bị dựa nhập gây nên việc đáng tiếc nhưng sau đó, đã tỏ ra không biết rằng chính mình đã gây tạo điều không hay.Còn có những trường hợp, người bị hôn mê sau nhiều ngày
tháng, khi chợt tỉnh lại, bỗng đâm ra thông minh, khởi sắc hơn so với trước khi bị hôn mê.Cũng có khi tỉnh lại mà nói bằng một ngôn ngữ khác, cũng
có trường hợp tỏ ra rất ngu đần, không còn nhanh nhẹn, lanh lợi như xưa, v.v…Còn rất nhiều trường hợp khác nữa, xảy ra không phải chỉ
ở một nơi, mà hầu như trên toàn thế giới. Vì  không  siêu  thoát,  nên  vong  linh  không  nhận  ra  được hướng đi đúng với nghiệp lực của mình. Cũng vì không siêu thoát, nên vong không thể nào nhận được sự giúp đỡ của Đức Địa Tạng Vương Bồ Tát trong việc tìm người đúng duyên của mình để thác sanh. Do đó, vong cứ ùa tràn lên dương thế và tự đi tìm, gây nên muôn điều phiền phức cho người trên dương thế.Bên cạnh đó, vong lang thang cũng rất nhiều, số thân nhân nhìn thấy trong giấc mộng, những người thân quá cố đã lâu, quần áo tả tơi, đói khát cũng không phải là ít đâu!Thật ra, vong lang thang là vong bị đọa trong địa ngục của chính họ:địa ngục lang thang.Khi còn thấy thân nhân quá cố nhiều lần trong giấc mộng, điều đó có nghĩa là thân nhân không siêu thoát, dù rằng đã qua đời từ lâu, 30 năm hay 60 năm, thậm chí 100 năm về trước; đã không siêu thoát, thì dù mất đã bao lâu, cũng vẫn là không siêu thoát.Thân nhân là những người duy nhất có thể nối kết được sợi dây tình cảm giữa vong linh và thân nhân. Vì vậy, việc siêu độ cho vong linh, muốn đem đến một kết quả tốt đẹp, thì chỉ có thể do thân nhân đảm nhận mà thôi.Vong linh chỉ có được vỏn vẹn 49 ngày tu tập, thể hiện sự thành tâm sám hối, cải sửa của mình để vứt bỏ xuống gánh nặng mình mang trên vai, tìm cầu một sự nhẹ nhàng, sáng suốt, mà cất bước tìm đường thác sanh.
Chỉ có thân nhân mới có thể đem hết sức mình, nổ lực cùng với vong linh tu tập, nhẫn nại, trì chí, dẫn dắt, giúp vong linh sáng trí lên, nhận ra điều sai trái mình đã làm để ăn năn, sám hối, và thần thức chân thành rung động.Đối  với  những  vong  linh  còn  đang  bị  đọa  đày  nơi  chốn Tam Đồ: Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh, sự giúp đỡ của thân nhân cũng không kém phần quan trọng.
Các vong linh này trông ngóng từng ngày, từng giờ, cốt nhục thâm tình của mình trên dương thế, giúp cho họ thoát được sự đọa đày.Trong  chiều  hướng  giúp  đỡ  cho  vong  linh  vừa  mới  mất (còn trong thời hạn 49 ngày), hay đã mất từ lâu, mà thân nhân còn nghi ngờ là chưa siêu thoát, quyển sách 49 Ngày
Siêu Độ Cho Thân Nhân: Nghi Thức và Giảng Giảiđược dày công biên soạn, hầu tiếp tay cùng thân nhân của người quá cố, tự mình siêu độ cho vong linh thâm tình của mình, bằng với tất cả tấm chân tình, bằng một tình thương dạt
dào của người còn trên dương thế đối với người bên kia thế giới.Việc giải thích, cắt nghĩa, chỉ dẫn cho vong linh phải chậm rãi, gọn gàng, không dài dòng để vong có thể lãnh hội và thâm  nhập  dễ  dàng.  Do  đó,  từ  ngữ  được  sử  dụng  trong quyển sách này cũng theo chiều hướng đó, dùng những lời
giản dị, dễ hiểu, ít danh từ Hán-Việt, rất lợi lạc cho cả vong linh lẫn người chủ lễ. Một đứa bé vừa mới chào đời, được nâng niu, chăm sóc như thế nào, thì Thần Thức của một thân xác vừa mới lìa đời cũng phải được chắt chiu, trìu mến, thương yêu y như thế. Đứa bé được nuôi nấng, dạy dỗ cho nên người. Thần Thức được dẫn dắt, chỉ dạy để tìm được đường thác sanh.Chu kỳSanh Tử, Tử Sanh, không ai tránh khỏi. Cho nên, việc siêu độ sẽ không trừ một ai cả, lần lượt kẻ trước, người sau. Ai cũng cầu mong cho mình được siêu thoát, xin hãy biến sự cầu mong này thành sức mạnh, đẩy Tâm Lực vững chắc
của  mình,  trong  việc  giúp  cho  người  đi  trước,  được  ung dung tự tại trên đúng cảnh giới mình lựa chọn.Xin  hãy  nhớ  rằng:  Nghi  thức    hay  cách  mấy    việc hành trì không với một tâm thành, không với một tấm lòng
tha thiết, đầy sự hững hờ, thì kết quả vẫn không trọn vẹn, không tốt đẹp được.
Xin đem Công Đức của Pháp Sự này hồi hướng cho khắp Pháp Giới Chúng Sanh:Người sống tìm được muôn điều lợi lạc, hưởng trọn vẹn sự An Bình qua công năng tu tập. Người đã xa lìa trần thế, được sự nồng nàn thương yêu của
thâm tình ruột thịt Siêu Độ, để nhẹ nhàng cất bước.
Nam Mô A Di Đà Phật tác đại chứng minh!
(Xem toàn bài ở: phuongdonghoaloi.blogspot.com)