Mẹ và Bác Thìn (gái)-chụp năm 1987 tại TX Hà Tĩnh
|
Thăm khu chùa Vàng, chùa Ngọc Căm-Pu -Chia (7/2011) |
Thăm kỳ quan thứ 7-ăng-co -vát Cam-Pu-Chia (7/2011) |
MẸ TÔI
Tuổi thơ-Sông Đáy-Mẹ ơi?
Đung đưa cánh võng, cuộc đời mở ra:
"Cánh cò bay lả, bay la
Bay từ ruộng lúa, bay ra cánh đồng";
Những ngày sấm chớp, mưa giông,
Mẹ ơi? Lặn lội ngoài đồng nuôi con.
Cuộc đời Mẹ, chẳng vàng son;
Cho con ăn học, để con rộng nhìn.
Mẹ ơi? Rộn rã cánh chim
Bay đi không mỏi, để tìm tương lai
Mẹ ơi? cuộc sống ngày mai?
Mẹ cho con cả: đường dài thanh xuân...
(15/5/2011)
NỖI NIỀM CỦA MẸ
Khi lọt lòng, con sinh ra ;
Chỉ biết khóc quấy, và đòi ăn thôi,
Mẹ cho ăn đã no rồi,
Nằm im, lẫy đạp, miệng cười rất tươi.
Sinh ra con ở trong đời
Bao nhiêu kỷ niệm -Con... người Mẹ yêu?
Bao nhiêu vất vả, tiếng điều,
Một mình Mẹ chịu, không kêu bao giờ.
Mẹ ơi? cuộc sống ? ước mơ ?
Mẹ giành con cả , Mẹ chờ ngày mai;
Mong con xứng đáng là trai...
Người con Hiếu, Nghĩa, có Tài , có Nhân.
(16/5/2011)
NGHĨ VỀ MẸ.
Nhớ khi xưa dưới thời bao cấp,
Cuộc sống còn thiếu thốn đủ đường,
Nhà chỉ có chiếc giường thâm thấp
Chi tiêu vào chỉ một đồng lương.
Nhớ khi xưa, thực phẩm phiếu tem,
Mỗi một tháng là một lần xếp sổ,
Dậy thật sớm cả nhà xếp chỗ;
Mua hàng về là quá buổi trưa .
Nhớ khi xưa, bóng nắng quá trưa
Mẹ vẫn một mình đi quét "mạt",
Mang cơm theo chỉ với cà , dưa
Mồ hôi chảy lăn dài ...mặn chát.
Chưa bao giờ Mẹ nói về mình,
Luôn lo cho đàn con của Mẹ,
Mong sao cuộc sống được văn minh
Và nghĩ về người Mẹ mãi mãi.
(20/5/20011)
*quyét " mạt" : Công nhân giao thông đi quyét đá ở lề vào để xe ô tô đi cho êm thuận.
Hoa Sen tặng Mẹ |
Bà Nội và cháu Ngô Hoàng Đông đi chợ Bến Thành-TP Hồ Chí Minh (7/2011) |
MẸ SỐNG VÌ CON
Mẹ tôi, nay mẹ đã già,
Bước đi ngắn ngắn như là tập đi,
Cơm ăn thì ít ti ti
Tai nghe không rõ, miệng hay mỉm cười.
Mẹ ơi? Sống cả cuộc đời,
Mong sao con,cháu, đẹp tươi bằng người,
Mẹ tôi sống giữa cuộc đời,
Cả đời thanh bạch, một đời con con.
Mẹ tôi, mẹ của chúng con,
Tuổi đã già rồi, chỉ biết hy sinh,
Lo cho con cháu, riêng...mình;
Cuộc đời mãi thế giữ tình thủy chung./.
(21/5/2011)
Mẹ Tôi yếu rồi !
Mẹ Tôi, tay yếu đường gân,
Người Mẹ gầy tọp, nếp hằn già nua;
Mắt Mẹ ngày một thêm mờ
Bước chân khó nhọc, thẫn thờ chậm hơn.
Nhưng Mẹ không tiếc, không buồn,
Ngày ngày vẫn cố, vẫn luôn tươi cười.
Mẹ Tôi đã sống trong đời
Và hơn là sống vì Tôi rất nhiều;
Mẹ, Tôi mãi mãi kính yêu
Cuộc đời của Mẹ có nhiều niềm vui
Trải bao cay đắng, ngọt bùi
Mẹ luôn sống tốt để đời đẹp thêm./.
(29/5/2011)
Ngô Lê Lợi- Hà Nội Mùa hè hoa phượng nở (tháng 5/2011)
Cháu Chinh (con Mẹ Thanh-Bố Tuấn) |
Quê hương ngày càng đổi mới: một góc xóm 2, thôn Thanh Nộn-xã Thanh Sơn |
Bạn Vương Kim Thành Bí thư Đảng ủy thị trấn Vinh Quang-Hoàng Su Phì-Hà Giang |
Trân trọng cản ơn các tác giả đã gửi bài về trang thơ
viết về Mẹ của chúng ta...
viết về Mẹ của chúng ta...
À ƠI TAY MẸ
Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi...
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái mặt trời bé con...
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru.
Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau.
Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi...
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái mặt trời bé con...
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru.
Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau.
Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng.
Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu tự những dãi dầu đấy thôi.
Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu
Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng.
Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu tự những dãi dầu đấy thôi.
Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu
Ru cho đời nín cái đau
À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình
À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình
(Tác giả Bình Nguyên)
BÀN TAY MẸ HIỀN
Tuổi thơ cần giấc ngủ ngon
Bàn tay nhân ái nuôi con tháng ngày
Trong nhà mọi việc đến tay
Mẹ lo chu tất mỗi ngày không thôi.
Thời gian thảng thốt dần trôi
Cho con cắp sách đến nơi giảng đường
Học sao cho hết tình thương
Học kiến thức, học nghĩa nhân ở đời.
Con tằm kéo kén không nguôi
Nhả tơ vàng - hết một đời còn vương
Lòng mẹ chan chứa yêu thương
Lớn bao nhiêu, vẫn trẻ con bên người.
Mẹ cho con cánh chim bằng
Để con vươn cánh tung hoành tương lai ./.
(Tác giả: nick Ngoc-trai)
Tuổi thơ cần giấc ngủ ngon
Bàn tay nhân ái nuôi con tháng ngày
Trong nhà mọi việc đến tay
Mẹ lo chu tất mỗi ngày không thôi.
Thời gian thảng thốt dần trôi
Cho con cắp sách đến nơi giảng đường
Học sao cho hết tình thương
Học kiến thức, học nghĩa nhân ở đời.
Con tằm kéo kén không nguôi
Nhả tơ vàng - hết một đời còn vương
Lòng mẹ chan chứa yêu thương
Lớn bao nhiêu, vẫn trẻ con bên người.
Mẹ cho con cánh chim bằng
Để con vươn cánh tung hoành tương lai ./.
(Tác giả: nick Ngoc-trai)
Gửi mẹ của anh
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con trời trai trẻ
Nhưng suốt đời yêu mẹ , mẹ ơi !
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu như vậy
Thì con cũng chỉ là người thứ hai
Những buổi hoàng hôn những buổi sớm mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn gió mong manh
Những người khác có thể thay con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy
Anh chỉ dành cho mẹ mà thôi
Anh ấy có thể yêu con suốt đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai
Nhưng anh ấy suốt đời yêu
Dù thế nào con vẫn chỉ là người thứ hai :unsure:
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con trời trai trẻ
Nhưng suốt đời yêu mẹ , mẹ ơi !
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu như vậy
Thì con cũng chỉ là người thứ hai
Những buổi hoàng hôn những buổi sớm mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn gió mong manh
Những người khác có thể thay con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy
Anh chỉ dành cho mẹ mà thôi
Anh ấy có thể yêu con suốt đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai
Nhưng anh ấy suốt đời yêu
Dù thế nào con vẫn chỉ là người thứ hai :unsure:
(Con muốn làm dâu của Mẹ)
Mẹ Yêu!
Mẹ đi qua bến yêu
Lưu dấu đời bờ hi sinh
Mẹ ban cho suối thương
Con ngập hồn tình quê hương
Mẹ cho con tiếng ru
Con yên vành nôi giấc ngủ
Mẹ qua bao lửa giông
Ấp ủ tình con bao ước mong
Mẹ đem thân tả tơi
Cho sữa bầu con tuổi thơ
Mẹ truân chuyên ngả đường
Dẫu xa lìa yêu cố hương
Mẹ qua bao đổi thay
Mong một ngày con nhảy bay
Mẹ nhỏ lệ vai gầy
Tô điểm đời bao đắng cay
Mẹ ra đi có nghe
Tay con còn lời lay kêu
Mẹ đi xa luỹ tre
Có nghe lòng con đau biển yêu
Mẹ ơi nơi suối mơ
Ghi nhớ tình ai dâng tấm thân...
Mẹ ban cho suối thương
Con ngập hồn tình quê hương
Mẹ cho con tiếng ru
Con yên vành nôi giấc ngủ
Mẹ qua bao lửa giông
Ấp ủ tình con bao ước mong
Mẹ đem thân tả tơi
Cho sữa bầu con tuổi thơ
Mẹ truân chuyên ngả đường
Dẫu xa lìa yêu cố hương
Mẹ qua bao đổi thay
Mong một ngày con nhảy bay
Mẹ nhỏ lệ vai gầy
Tô điểm đời bao đắng cay
Mẹ ra đi có nghe
Tay con còn lời lay kêu
Mẹ đi xa luỹ tre
Có nghe lòng con đau biển yêu
Mẹ ơi nơi suối mơ
Ghi nhớ tình ai dâng tấm thân...
(ST: Cát Biển)
Bài Thơ Viết Về Mẹ
Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng cơn
Con lại muốn viết những dòng về mẹ
Như câu chuyện tình con chưa được kể
Vẫn ôm trong lòng thao thức với thời gian
Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng cơn
Con lại muốn viết những dòng về mẹ
Như câu chuyện tình con chưa được kể
Vẫn ôm trong lòng thao thức với thời gian
Bảy lượt xuân về con xa mẹ bảy năm
Mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc
Từ tháng Giêng ngày buồn qua tháng Chạp
Có ngày nào mẹ không nhớ thương con
Có những đau thương những nỗi u buồn
Nước mắt mẹ chảy dài theo năm tháng
Thuở truân chuyên nhiều hơn thời sung sướng
Suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi
con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi
bảy tám đưá con như đàn chim bạt gió
Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão tố
Mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau
Ngày quê hương tang tóc ấy thảm sầu (*)
Trên thân mẹ máu loang hòa nước mắt
Cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng dập
Mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời
Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi
Trông về quê xa mẹ buồn đau quặn
Thương những đứa con ngày mưa tháng nắng
Núm ruột nào khi cắt không đau
Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu
Mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không lớn
Bây giờ chúng con mỗi người một chốn
Mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương
Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn trường
Đau thương chất lên tuổi già sức yếu
Mẹ lại sống những tháng ngày túng thiếu
Lại nhớ thương trông ngóng từng ngày
Mẹ chắt chiu dành dụm trong tay
Từng đồng bạc để nuôi con cải tạo
Con ngồi trong bốn bức tường trâng tráo
Từng đêm dài tiếng mẹ vọng yêu thương
Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng cơn
Con muốn viết cả tấm lòng về mẹ.
(Tác giả: Song Nhị)
Mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc
Từ tháng Giêng ngày buồn qua tháng Chạp
Có ngày nào mẹ không nhớ thương con
Có những đau thương những nỗi u buồn
Nước mắt mẹ chảy dài theo năm tháng
Thuở truân chuyên nhiều hơn thời sung sướng
Suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi
con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi
bảy tám đưá con như đàn chim bạt gió
Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão tố
Mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau
Ngày quê hương tang tóc ấy thảm sầu (*)
Trên thân mẹ máu loang hòa nước mắt
Cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng dập
Mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời
Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi
Trông về quê xa mẹ buồn đau quặn
Thương những đứa con ngày mưa tháng nắng
Núm ruột nào khi cắt không đau
Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu
Mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không lớn
Bây giờ chúng con mỗi người một chốn
Mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương
Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn trường
Đau thương chất lên tuổi già sức yếu
Mẹ lại sống những tháng ngày túng thiếu
Lại nhớ thương trông ngóng từng ngày
Mẹ chắt chiu dành dụm trong tay
Từng đồng bạc để nuôi con cải tạo
Con ngồi trong bốn bức tường trâng tráo
Từng đêm dài tiếng mẹ vọng yêu thương
Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng cơn
Con muốn viết cả tấm lòng về mẹ.
(Tác giả: Song Nhị)
Mẹ
Khi con còn bé bỏng như chim non
Hình dáng mẹ - gầy gò
Ðã trở thành - quê hương con đó!
Tuy nhà nghèo
Nhưng mẹ bươn chải lo cho con đầy đủ
Tuy cha mất
Nhưng chưa bao giờ con thấy vắng tình cha.
Mẹ vừa là mẹ, vừa là cha
Là ngọn gió mát lành ngày hạ
Là ánh mai hồng, lung linh nồng ấm!
Mẹ - con chưa lần nào lo nghĩ
Chưa một lần thiếu thốn tình yêu
Bởi cả đời mẹ lo toan vất vả
Chuyện tiền nong, cơm áo gạo nhà.
Ôi tấm lòng của mẹ quá bao la
Con ngây ngất nhòa mình vào đó
Ðễ mỗi ngày tiếng chân vang đầu ngõ
Hiểu rằng mình cần mẹ biết bao nhiêu.
Khi con còn bé bỏng như chim non
Hình dáng mẹ - gầy gò
Ðã trở thành - quê hương con đó!
Tuy nhà nghèo
Nhưng mẹ bươn chải lo cho con đầy đủ
Tuy cha mất
Nhưng chưa bao giờ con thấy vắng tình cha.
Mẹ vừa là mẹ, vừa là cha
Là ngọn gió mát lành ngày hạ
Là ánh mai hồng, lung linh nồng ấm!
Mẹ - con chưa lần nào lo nghĩ
Chưa một lần thiếu thốn tình yêu
Bởi cả đời mẹ lo toan vất vả
Chuyện tiền nong, cơm áo gạo nhà.
Ôi tấm lòng của mẹ quá bao la
Con ngây ngất nhòa mình vào đó
Ðễ mỗi ngày tiếng chân vang đầu ngõ
Hiểu rằng mình cần mẹ biết bao nhiêu.
(Tác giả: Hương Anh)
Mẹ ơi?
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.
Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.
Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.
Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.
Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con
Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.
Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.
Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.
Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.
Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con
Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
(Tác giả: Nguyễn Trung Kiên)
Mẹ
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986 )
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986 )
Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
Có người cài cho con lên áo một bông hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy kẻ đi qua
Mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Mấy kẻ đi qua
Mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
Ta vẫn vô tình
Ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngã nón đứng chào xe tang qua phố
Ai mất mẹ?
Ta vẫn vô tình
Ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngã nón đứng chào xe tang qua phố
Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu nữa
Của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
Tiếng khóc kia bao lâu nữa
Của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
Bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
Sẽ tới.
Mẹ
Mẹ yêu ơi, hôm nay ngày của mẹ
Con lang thang tìm bóng mẹ đâu đây
Ngày ra đi, con nhớ dáng mẹ gầy
Đưa tay vẫy chào con thơ lần cuối
Ngày ra biển con gục đầu buồn tủi
Gió biển lùa vào mắt, ướt mặn môi
Thuyền lênh đênh theo định mệnh mãi trôi
Con nào biết bóng mẹ dần xa khuất
Nơi xứ lạ, con sống đời lay lất
Dẫu xa quê, con luôn nhớ cội nguồn
Bao nhiêu năm, đời viễn xứ thật buồn
Ngày trở lại, hiên nhà mẹ vắng bóng
Mẹ yêu ơi, đây đoá hồng dâng mẹ
Nơi phương xa , con nhớ mẹ thật nhiều
Tìm đâu ra hình bóng mẹ thương yêu
Đã vĩnh viễn ra đi, không từ giã
Mẹ yêu ơi, con bên này đói lã
Đói tình thương, thèm lời mẹ vỗ về
Đốt nén hương dâng mẹ, lòng tái tê
Hôn đất lạnh, mẹ ơi! con nhớ mẹ
(Tác giả: Song Nguyên)
Mẹ yêu ơi, hôm nay ngày của mẹ
Con lang thang tìm bóng mẹ đâu đây
Ngày ra đi, con nhớ dáng mẹ gầy
Đưa tay vẫy chào con thơ lần cuối
Ngày ra biển con gục đầu buồn tủi
Gió biển lùa vào mắt, ướt mặn môi
Thuyền lênh đênh theo định mệnh mãi trôi
Con nào biết bóng mẹ dần xa khuất
Nơi xứ lạ, con sống đời lay lất
Dẫu xa quê, con luôn nhớ cội nguồn
Bao nhiêu năm, đời viễn xứ thật buồn
Ngày trở lại, hiên nhà mẹ vắng bóng
Mẹ yêu ơi, đây đoá hồng dâng mẹ
Nơi phương xa , con nhớ mẹ thật nhiều
Tìm đâu ra hình bóng mẹ thương yêu
Đã vĩnh viễn ra đi, không từ giã
Mẹ yêu ơi, con bên này đói lã
Đói tình thương, thèm lời mẹ vỗ về
Đốt nén hương dâng mẹ, lòng tái tê
Hôn đất lạnh, mẹ ơi! con nhớ mẹ
(Tác giả: Song Nguyên)
LÒNG MẸ
(Nguyễn Bính)
Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không!
Nín đi! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi! Các chị trông!
Ương ương dở dở quá đi thôi!
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai?
Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương!
Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi!
Con ạ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.
(Nguyễn Bính)
Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không!
Nín đi! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi! Các chị trông!
Ương ương dở dở quá đi thôi!
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai?
Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương!
Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi!
Con ạ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.
Xin lỗi mẹ
Mẹ đổ bóng xuống đồng xanh vất vả
Vầng trán in những làn sóng nhọc nhằn
Mà sao trên đôi môi không còn trẻ
Mẹ vẫn cười vui những nối hân hoan
Con trai mẹ giờ đã đang đại hoc
Xây tương lai bằng những ước mơ hồng
Lòng mẹ vui quên tháng ngày khó nhọc
Mưa nắng nhiều mà sống vẫn long đong
Ở nơi xa mẹ chẳng ngờ đâu nhỉ?
Con rong chơi đốt bạc dưới canh đời
Mỗi phút cười con chích dòng máu mẹ
Mẹ chẳng ngờ đâu nhỉ? mẹ hiền ơi!
Con cũng đốt cả tương lai con nữa
Những trò game vô bổ trót say rồi
Làn khói mờ rủ con vào ảo mộng
Con hư rồi, con biết, mẹ hiền ơi!
Con như kẻ say tràn mộng quỷ
Rượu hay game hay thuốc lắc điên cuồng
Hãy cứu con, mẹ ơi con đã hiểu
Những nổi buồn trong mắt mẹ mù sương...
Mẹ vẫn xác ve gầy cơ cực lắm....
Này bạn ơi! nhủ con tim dừng lại
Hãy trở về bên kí ứcc tuổi thơ
Mái tranh nghèo khói lam ngồi chờ mẹ
Khoe điểm mười đỏ chói ấy, cô cho...
Rồi ta sẽ xây tương lai cao vợi
Vung bàn tay tuổi trẻ chặn thác ngàn
Và về xây ngôi nhà cho mẹ ở
Bớt nhọc nhằn, cho mẹ biết mùa xuân....
Mẹ đổ bóng xuống đồng xanh vất vả
Vầng trán in những làn sóng nhọc nhằn
Mà sao trên đôi môi không còn trẻ
Mẹ vẫn cười vui những nối hân hoan
Con trai mẹ giờ đã đang đại hoc
Xây tương lai bằng những ước mơ hồng
Lòng mẹ vui quên tháng ngày khó nhọc
Mưa nắng nhiều mà sống vẫn long đong
Ở nơi xa mẹ chẳng ngờ đâu nhỉ?
Con rong chơi đốt bạc dưới canh đời
Mỗi phút cười con chích dòng máu mẹ
Mẹ chẳng ngờ đâu nhỉ? mẹ hiền ơi!
Con cũng đốt cả tương lai con nữa
Những trò game vô bổ trót say rồi
Làn khói mờ rủ con vào ảo mộng
Con hư rồi, con biết, mẹ hiền ơi!
Con như kẻ say tràn mộng quỷ
Rượu hay game hay thuốc lắc điên cuồng
Hãy cứu con, mẹ ơi con đã hiểu
Những nổi buồn trong mắt mẹ mù sương...
Mẹ vẫn xác ve gầy cơ cực lắm....
Này bạn ơi! nhủ con tim dừng lại
Hãy trở về bên kí ứcc tuổi thơ
Mái tranh nghèo khói lam ngồi chờ mẹ
Khoe điểm mười đỏ chói ấy, cô cho...
Rồi ta sẽ xây tương lai cao vợi
Vung bàn tay tuổi trẻ chặn thác ngàn
Và về xây ngôi nhà cho mẹ ở
Bớt nhọc nhằn, cho mẹ biết mùa xuân....
(Chưa biết tên: Sành điệu nửa mùa)
Con nhớ Mẹ nhiều
Con chưa một lần lấy cánh hoa
Chắp thành câu hát
Con chưa ướt trong hoàng hôn đẫm nhạc
viết thành thơ đắp ngực mẹ hiền
Mái đầu nào Tô Thị với thời gian
Dáng đi nào Vọng Phu ngày tháng
Bao vì sao đã mấy lần quyên lãng
Dáng mẹ buồn nhớ suốt đời đau
Mẹ ở bần tóc gội hương cau
Đôi vai gầy bế bồng ước vọng
Mẹ cho con cả bình minh trĩu mọng
Sữa mẹ trong ấp ủ thiên thần
Lữ hành con dừng chân nơi đất mẹ
Để rồi đi trọn kiếp một con người.....
Chắp thành câu hát
Con chưa ướt trong hoàng hôn đẫm nhạc
viết thành thơ đắp ngực mẹ hiền
Mái đầu nào Tô Thị với thời gian
Dáng đi nào Vọng Phu ngày tháng
Bao vì sao đã mấy lần quyên lãng
Dáng mẹ buồn nhớ suốt đời đau
Mẹ ở bần tóc gội hương cau
Đôi vai gầy bế bồng ước vọng
Mẹ cho con cả bình minh trĩu mọng
Sữa mẹ trong ấp ủ thiên thần
Lữ hành con dừng chân nơi đất mẹ
Để rồi đi trọn kiếp một con người.....
(Chưa biết tên: Sành điệu nửa mùa)
Buông bóng vô thường
Lệ trời đưa tiễn
Mẹ đi
Nỉ non dế khóc
Ai bi đọng vườn
Vầng trăng rung động
Lời chuông
Đóa quỳnh buông bóng
Vô thường giậu khuya.
(Lê Triều Dương)
Mẹ thương
Tiễn đưa con đọc kinh Từ
Mẹ lưu lệ đọng thiên thu
Mẹ lưu lệ đọng thiên thu
Mẫu tình
Đìu hiu
Cổng dạ lý hương
Cành sương trở lạnh
Mẹ thương đi rồi
Gót lìa áng mộng
Gót lìa áng mộng
Mây trôi
Nương trăng
Về cõi rạng ngời
Bình minh
Nương trăng
Về cõi rạng ngời
Bình minh
Tặng con
Giọt lệ lung linh
Vườn trăng mát mát
Ngọt tình Mẹ lưu.
Giọt lệ lung linh
Vườn trăng mát mát
Ngọt tình Mẹ lưu.
(Theo phatphap.wordpress.com)
MẸ TÔI !
Ngày qua ngày thức khuya dậy sớm.
Gánh trên vai nào rau cải dưa hành
Từng đồng lời kiếm được quá mong manh.
Phải vất vả để nuôi đàn con nhỏ.
Mẹ đã sống cuộc đời như thế đó!
Có bao giờ tìm được miếng ăn ngon.
Từng củ khoai cũng dành để cho con.
Bằng tất cả tình thương: Người Mẹ!
Tôi đã biết từ khi còn rất bé.
Con đường quê Mẹ đi sớm về trưa,
Trời rạng đông khi tầm tả cơn mưa.
Mẹ vẫn dậy để gánh hàng ra chợ.
Bao năm qua, lũ chúng con đã lớn…
Đã trưởng thành trong cuộc sống hôm nay.
Nỗi buồn đau ngỡ đã nguôi ngoai.
Mẹ bệnh nặng từ tháng ngày đau khổ!
Bệnh nan y!! Mẹ đã mang nghiệt ngã??
Trớ trêu thay cho số phận con người!!??
Nỗi khổ đau đã mang cả cuộc đời.
Nay đã có miếng ngon – Không ăn được ??
Mẹ đã sống trọn đời mực thước.
Giờ ra đi … ôi! tiếc nuối khôn cùng.
Về cõi vĩnh hằng hư ảo, mông lung.
Cho tất cả chúng con…
Bài học cuộc đời.
(Theo từ Lòng Mẹ)
Từng đồng lời kiếm được quá mong manh.
Phải vất vả để nuôi đàn con nhỏ.
Mẹ đã sống cuộc đời như thế đó!
Có bao giờ tìm được miếng ăn ngon.
Từng củ khoai cũng dành để cho con.
Bằng tất cả tình thương: Người Mẹ!
Tôi đã biết từ khi còn rất bé.
Con đường quê Mẹ đi sớm về trưa,
Trời rạng đông khi tầm tả cơn mưa.
Mẹ vẫn dậy để gánh hàng ra chợ.
Bao năm qua, lũ chúng con đã lớn…
Đã trưởng thành trong cuộc sống hôm nay.
Nỗi buồn đau ngỡ đã nguôi ngoai.
Mẹ bệnh nặng từ tháng ngày đau khổ!
Bệnh nan y!! Mẹ đã mang nghiệt ngã??
Trớ trêu thay cho số phận con người!!??
Nỗi khổ đau đã mang cả cuộc đời.
Nay đã có miếng ngon – Không ăn được ??
Mẹ đã sống trọn đời mực thước.
Giờ ra đi … ôi! tiếc nuối khôn cùng.
Về cõi vĩnh hằng hư ảo, mông lung.
Cho tất cả chúng con…
Bài học cuộc đời.
(Theo từ Lòng Mẹ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét